ước gì !
Ta đứng ngóng lên cao lồng lộng
Một vì sao lay động lòng ta
Lung linh lặng lẽ kiêu sa
Khiêm nhường một cõi giữa tà dương buông
Nghe âm vọng tiếng chuông vừa tới
Giọt tâm hồn khẽ rớt vỡ tan
Tâm tư nhức buốt ruột gan
Ngẫm tình thế thái sầu chan chứa sầu
Đêm ướt đẫm giọt châu thảng thốt
Sắc thanh trong sao gột rửa chăng
Hay lòng ta nặng ngàn cân
Trong đêm tối mịt hỏi mần răng đây
Ôm tâm sự giãi bày cơn gió
Làm sao mà buông bỏ sầu bi
Ai oam nhân thế ly kỳ
Nghìn thu nặng nợ cũng vì được thua
Nhìn thế cuộc thêu thùa nhân tính
Lòng đau lòng kẻ nịnh người tâu
Trắng đen đất lộn vàng thau
Chỉ ta đơn lẻ chẳng cầu vinh quang
Thấy kẻ đỏm bắt quàng làm họ
Người đơn neo ruồng bổ kinh tài
Mặc đời trôi nổi phôi phai
Như dòng sông bạc lạnh đài hoa trang
Nhìn thế cuộc hai hàng lệ máu
Đêm chạnh lòng ai thấu lòng nhân
Sao kia lấp lánh giữa ngàn
Ước như sao ấy mặc càn can qua...
Làm ẩn sỹ lánh xa thế cuộc
Mặc tình đời xuôi ngược thua hơn
Như vì sao kệ mây vờn
Cho tâm trí nhẹ hồn phơn phớt trời...
Bài này đã được xem 1112 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|