khúc ru tình
KHÚC RU TÌNH
Tình neo đậu mấy mùa trên sông vắng
Giề lục bình khệ nệ đi về đâu?
Bãi cát trắng em không còn tắm nắng
Gió thơm môi thôi một chút nghiêng sầu
Trang vở trắng còn trinh nguyên mùi giấy
Ai trách ai lượm hái dưới đường trần?
Ai đốt lá thư tình trong run rẩy?
Ai giậm gai chảy máu dưới gót chân?
Con đường ta qua ngày chưa trang điểm
Khúc quanh co chạy suốt tuổi xuân thì
Chiếc lá rơi ai còn ngồi để đếm?
Trăm giọt buồn thánh thót rót bờ mi
Trái chín mọng căng tròn chưa kịp hái
Bão giông cuối mùa xé rách không gian
Tiếng yêu thương gièm pha và tranh cãi
Ta lún sâu trong vực thẳm đáy hang
Ta ngoi ngóp nửa đời chưa hóa kiếp
Trăng và sao cùng rụng xuống môi xa
Ta chán ghét con người còn keo kiệt
Ta oán người hay người oán trách ta?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 978 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|