sợ ma
Một hôm sương phủ bóng trăng mờ
Đường vắng về khuya tưởng tượng ma
Gió thổi âm u nghe rùng rợn
Bao hồn trở lại tự bơ vơ ?
Tới chỗ cây đa đà nín thở
Dường như có bóng đi sau mình
Lạnh gáy run người chân chạy vội
Phải chăng bóng cũng bước theo nhanh ?
Nhìn lên cổ thụ nhánh tối om
Thình lình trông thấy điểm tinh anh
Đôi mắt trên cao ngời lấp lánh
Bao nhiêu giống thú ra ăn đêm ?
Ở cõi trời đen chốn lắm ngờ
Lòng này che lấp bởi vô minh
Trong sâu khơi động niềm sợ hãi
Nhất là đơn độc giữa cảnh mơ
Miệng niệm liền liền câu thần chú
Cầu trời khấn phật trừ quỷ ma
Một chập xem chừng tâm an ổn
Đêm thâu lặng lẽ chỉ còn ta !
QHNC