con nhớ mẹ
Con ngoảnh lại đời sao vội vã
Tóc phai màu Mẹ đã già thêm
Ngày qua lặng lẽ êm đềm
Mưa sầu chợt đổ, màn đêm khóc thầm
Vai Mẹ phải thăng trầm gánh nặng
Một thân mình dải nắng dầm sương
Dìu con suốt cả dặm đường
Đâu gì sánh được tình thương của người
Con muốn được về nơi xóm nhỏ
Bóng Mẹ hiền ở đó chờ mong
Nhìn mưa sao thấy chạnh lòng
Nụ cười khuất lặng vào trong nỗi buồn
Bao vất vả người luôn khổ cực
Trọn cả đời hết mực gian lao
Lòng con chỉ có nghẹn ngào
Công ơn của Mẹ làm sao đáp đền
Khi có Mẹ ưu phiền vụt tắt
Khẽ dỗ dành dìu dắt đôi chân
Giờ đây con trẻ rất cần
Bàn tay của Mẹ đỡ đần bước đi.
Bài này đã được xem 1243 lần
|
Người đăng:
|
Nhỏ Bắp
|
|
|