em còn nhớ không
Mây thơ thẩn lạc miền xa cô tịch
Dạ hỏi lòng chiều tắt nắng hoàng hôn
Biển uốn cong con sóng vỗ hao mòn
Dung và thứ gió lồng đưa hương ngãi...
Trăng thấm lạnh giọt sương đêm manh mải
Nhẹ tan vào sắc thái của không gian
Yêu là cho thêm đầy đắm vô ngàn
Thương là gửi đâu màng chi danh lợi
Một khoảng cách đủ đầy trong chờ đợi
Lại đây nào cho tới nhịp đầy vơi
Em ở đâu thêm xa vắng góc đời
Nghe hơi thở anh rơi theo sương xuống
Một màu tím thắt dần trong chiều muộn
Đêm cô đơn chợt muốn có bàn tay
Hạnh và kiêu thoa lên ngực căng đầy
Hương nồng ái khẽ lay bờ mãi miết
Đêm say đắm men theo dòng diễm tuyệt
Đẹp màu mây ươm tuyết trắng trên đồi
Chỉ riêng ta lạc vào bến hoa khôi
Em còn nhớ ... trên ngôi cao hạnh phúc...
Bài này đã được xem 1073 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|