* khắc khoải thơ nhà *
KHẮC KHOẢI THƠ NHÀ
Nơi diệu vợi trời Âu thăm thẳm
Thời gian trôi xuân thắm đã tàn
Vượt biên lòng dạ nát tan
Biệt ly thảm não bao ngàn xót xa...
*
Kể từ đó ngọc ngà tiếng Việt
Không còn dùng chỉ viết Pháp văn
Vận hành ngoại ngữ nhọc nhằn
Đâu vào nấy đó khó khăn qua rồi...
*
Giờ gom chữ nổi trôi còn sót
Trong tâm can dịu ngọt quê hương
Dẫu qua bao chặng nẻo đường
Càng khơi nắn nót mà thương vô vàn...
*
Tiếng mẹ đẻ miên man trong dạ
Từ nằm nôi lòng đã khắc ghi
Ngôn từ có mấy vẫn lì
Nên câu gắn chữ vần thi ngập hồn...
*
Nhìn ánh nguyệt thèm hôn gắn bó
Chữ quê nhà trót bỏ đã lâu
Vì lo cơm áo dạ sầu
Nay đà viết lại tình sâu nghĩa đầy...
*
Khi thả bút lòng ngây thư thả
Chỉ văn thường thành quả nên câu
Hoa từ chẳng có nhịp cầu
Đã quên mất hết chìm sâu cõi nào..?..
*
Bởi nhẽ ấy làm sao so sánh
Bằng bạn hiền luôn cạnh chữ Ta
Vài hàng khắc khoải mặn mà
Cho vần thêm điệu thiết tha nhớ nhà.
*
Cuộc đời ai cũng thành ma
Ra đi để lại món quà tình thơ.?..
-N3-Nguyễn Ngọc René - Paris - 05/04/2017