++ khen - chê ++
KHEN - CHÊ
Đời có những lời khen lịch sự
Cũng có người muốn xử chôn ta
Thấy sai không chỉ thật thà
Vỗ tay khuyến khích rồi ra sao trời ?
*
Lời khen ấy tựa khơi cái hố
Đưa ta vào huyệt mộ dễ chôn
Vô tư hí hởn cả hồn
Khi bừng tỉnh dậy hoàng hôn nhuộm sầu...
*
Khi quen thói chìm sâu vững dạ
Chỉ được khen lòng đã yên bề
Ai mà nói rõ A - B ...
Đem lòng oán ghét môi trề miệt khinh...
*
Người tâm tốt thật tình bộc lộ
Khuyết điểm nêu những chỗ còn sai
Cùng nhau tiến bộ miệt mài
Cho thơ sáng rõ hôm mai phỉ tình...
*
Khen - chê đấy bình minh đậm nét
Ở chốn nào còn kẹt tối tăm
Lòng ngay yêu chuộng sưu tầm
Cao nhân chỉ giáo trầm ngâm đợi chờ...
*
Buồn một nỗi yêu thơ thì có
Người am tường chẳng tỏ ra chi
Giữ gìn không chịu cho gì
Bởi lòng ích kỷ dòng thi riêng mình.?..!
*
Có những kẻ thông minh đâu há ?
Lỗi phơi bày chột dạ la làng
Làm sao tiến bộ mênh mang
Cho dòng thơ Việt nhịp nhàng bay xa...
*
Thơ có luật ngọc ngà khuôn khổ
Cho chữ vào từng chỗ Trắc Bằng
Không vì ý muốn cho băng
Người xưa để lại in hằng gương treo...
*
Đây song thất cố đèo vận chữ
Mong cao nhân rộng thứ lời bình
Tìm hoài lời lẽ anh minh
Đôi điều quý hoá cho mình tiến xa...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris - 10/04/2017