đêm của mẹ
Đêm chon von gió gọi mùa
Nhà ai vọng tiếng ru đưa dập dờn
Chênh vênh lạnh thấm qua hồn
Mẹ ơi! Nhớ mẹ nhiều hơn lúc nào!
Võng đay kẽo kẹt ca dao
Ngẩn ngơ chú Cuội, lao xao cánh cò
Bóng trăng nghiêng bóng con đò
Chiếc gương cổ tích xưa vò võ soi
Mẹ không đụng vốn chia lời
Lệ chan đổi tiếng con cười vẹn nguyên
Gối tay êm những dịu hiền
Đổi cho con giấc thần tiên thuở nào
Trâng trâng mắt dõi ngàn sao
Thấy như thấp thoáng trên cao mẹ già
Mẹ như là khúc dân ca
Như là núi hỗ, như là biển sâu
Đời ai khi tắm bể dâu
Mới hay tình mẹ nên câu vĩnh hằng
Đêm mơ bay tới cung trăng
Bỗng dưng con gọi mơ màng: Mẹ ơi!
Cõi trần cũng chỉ cuộc chơi
Nếu bàn tay mẹ xa rời tay con
Ước gì quẳng gánh càn khôn
Để về bên mẹ lon ton một ngày
Đêm tàn khô mắt lệ cay
Mẹ đâu mãi ở cõi này ru ta
Mẹ ơi! Trong những nhạt nhòa
Lời yêu thương mãi đậm là mẹ thôi...