đêm thế sự
(Song thất lục bát khoán thủ)
ĐÊM cô tịch loang vời vợi tới
THẾ gian đầy u muội đảo điên
SỰ đời reo giấc kim tiền
TA buồn thế sự đời xiên xỏ đời
NGỒI đếm ánh sao trời chiếu lại
NGẪM nhân tình thế thái bể dâu
MÃI mong đêm trắng trôi mau
KHÔN Càn Chấn Tốn bắc cầu vầng dương
LÀ diễn xuất vở tuồng không thật
TA vẫn xem được mất còn ghi
HAY gì đâu cuộc sân si
DẠI thì cứ dại, khôn thì cứ khôn
LÀ nước mắt vùi chôn tất cả
TA đã buông sao dạ còn vương
CÕI đời rồi sẽ vô thường
TRẦN gian sao chẳng người thương mến người
NẾU đã biết khóc cười nhân thế
CHẲNG hiểu sao buốt lệ còn ra
LỐI nào là lối cho ta
RA vào cũng tới ta bà mà thôi
THÌ vui nhé một đời duyên nợ
TRONG vô ưu cũng có vô minh
VÔ minh chưa hẳn vô tình
ĐỊNH tâm trước mới định hình được sau
VẪN biết lúc ve sầu thoát xác
LÀ lúc đầy thiện ác thật gian
THIỆN và ác khó hòa tan
CĂN nguyên thịnh vượng suy tàn rõ thôi
ĐÊM THẾ SỰ TA NGỒI NGẪM MÃI
KHÔN LÀ TA HAY DẠI LÀ TA
CÕI TRẦN NẾU CHẲNG LỐI RA
THÌ TRONG VÔ ĐỊNH VẪN LÀ THIỆN CĂN