tan chảy nỗi niềm
Mênh mang nước dạo khơi xa trăng lộng
Vọng đôi bờ gió động sóng chao nghiêng
Trên trời cao trăng trải bóng trăm miền
Hương trinh bạch xưa nguyên đầy bầu ngực
Đôi môi chín nực hơi nồng thơm nức
Tay thật thà tay ngứt ngọn tầm xuân
Mắt long lanh e ấp chút ngại ngần
Buông tà áo ... tấm thân ngần muốt trắng...
Xuân vừa ngót hạ buông mành con nắng
Nụ trinh nguyên trầm lặng sắc nhung đào
Đêm hoang mê môi mắt ngậm hương sao
Đêm khẽ chạm tay vào nơi hoang dã
Mây bay lã .... mây bay hồn buông thả
Máu đôi môi cháy cả vệt son đời
Tóc bồng lay rầm rượt ngã lơi lơi
Lung linh nước sánh khơi nguồn mờ ảo
Đêm mím chặt lên làn trăng hữu hảo
Hương ngây tình vừa tháo nút đê mê
Tơ liễu ru say khúc nhạc giao thề
Màu nhan sắc xoay vê tròn giấc điệp
Như cuồng loạn sóng trào dâng rên xiết
Chếnh choáng hồn say thiệt chết cơn say
Nhớ em ơi... tay xiết chặt bàn tay
Cho tan chảy tháng ngày cơn đau khổ....
Bài này đã được xem 1243 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|