để mặc lòng nhau
Trăng bây giờ chẳng nhớ đến làn mây
Đêm nay lạnh vai gầy trăng thả bóng
Để cơn gió gởi tình vào con sóng
Ánh tan mờ .... sầu đọng cánh tơ run
Đêm hờn ghen ngọn gió cứ rung rung
Anh vẫn nhớ tóc nhung em buông thả
Và mãi nhớ mùi thơm tho đôi mà
Vị môi hồng ngất lã một làn hơi...
Em bây giờ còn nhớ đến những lời
Yêu thương nhất... em ơi !... là chân thật
Hay bỏ mặc một nỗi sầu chất ngất
Để trăng buồn ánh nhạt thếch dòng sông
Mảnh sương tan vào khoảng trống hư không
Hồn vắng lặng như đồng khô cỏ chết
Cũng có thể em đã quên đi hết
Một cuộc tình còn vết lỡ dối gian...
Gió hững hờ trăng nước vỡ nát tan
Thôi mặc kệ sầu tràn con đò vắng
Thôi để mặc hoàng hôn trôi im lặng
Mặc kệ đêm ... cay đắng khúc sông đời...
Anh và em giờ cách một khoảng trời
Người lạc lỏng giữa nơi hoang vu lạnh
Người mỏi mòn đợi chờ trong xa cách
Mặc nỗi buồn xé ránh tấm lòng nhau....
Đông Hà, Quảng Trị, 05.05.2017
Bài này đã được xem 913 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|