dòng sông vô thường
Không có luật trả vay tình ái
Kẻ ăn mày câu lãi thời gian
Miên man ký ức lỡ làng
Để miền dĩ vãng trở thành cô liêu
Đêm đi lạc tiêu điều trăng khuyết
Thơ cánh sầu chết huyệt hoàng hôn
Đau lòng cát sỹ tình suông
Để âm u lịm thành khuôn tơ đồng
Em quên hết vị nồng yêu dấu
Bỏ ngai vàng Hoàng Hậu lên ngôi
Để hương thanh sắc tan trôi
Hững hờ mây trắng giữa đồi hoang vu
Đêm mùng mịt ngục tù trăn trỡ
Ngực râm ran hơi thở không ra
Gót hài ai đã đi xa
Để quên giọt đọng châu ngà nơi đây
Trong giấc mộng hao gầy chiếc bóng
Dòng sông buồn ngọn sóng chia hai
Trăng tà ánh nhạt buông dài
Thêm đau giấc ngủ liêu trai vô thường....
___________________________
Bài này đã được xem 1040 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|