cảm ơn người
Nghe tim mình thầm nhắc một người đi
Dường như đã lâu rồi không gặp gỡ
Chẳng hiểu sao mà trái tim vẫn nhớ
Vẫn ngọt ngào như cái thuở chưa xa
Tháng năm dài lặng lẽ nối nhau qua
Bài thơ viết đến giờ chưa đoạn cuối
Có thể quên những tháng ngày nông nỗi
Nhưng sao quên người trói buộc tim mình
Chút yếu lòng nên đánh vỡ niềm tin
Tôi hụt hẫng níu cuộc tình trượt ngã
Người chóng quên nên ngoảnh nhìn xa lạ
Mặc riêng tôi chấp vá mảnh tim gầy
Đêm nguyệt tà thao thức với trời mây
Mong sương gió lấp đầy bao vết nứt
Cảm ơn người với tình yêu rất thật
Để đời này tôi biết được tôi yêu.
________________________________
PHT