đêm đơn côi
Dương cầm cất điệu buồn trong đêm tối
Mảnh trăng non một nỗi nhớ đơn côi
Dường như sông con nước thẩn thờ trôi
Nên cánh gió xa rồi đàn hiu hắt
Âm trầm bổng lời ca nghe chua chát
Rượu hương men lã nát cả môi mềm
Dường như trăng mắc cánh võng bên thềm
Ta một bóng nhìn đêm buồn hun hút
Tiếng sương giọt như tiếng sầu ngập lụt
Từng giọt tan cho ngút tận não nùng
Lá cỏ run xa xót động thiên cung
Âm thanh vọng thạch sùng đau tặc lưỡi
Từng mảnh sáng song thưa cơn gió tới
Ánh trăng non không sưởi ấm lòng nhau
Tiếng đàn than duyên nợ vướng nhịp cầu
Côn trùng tấu ... bản sầu nghe réo rắt....
Tiếng xạc xạo như hồn về héo hắt
Đêm chưa tàn im bặt tiếng thơ em...
Nghe tiếng đêm như những nốt ưu phiền
Nửa trăng khuyết trong đêm đơn côi lạnh
Ánh trăng rớt trên sông trông lấp lánh
Bản dương cầm âm rạn vỡ làm hai
Một nửa trăng tan biến cả hình hài
Còn nửa lạc nhạt phai màu nhung nhớ....
Bài này đã được xem 1272 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|