Poem logo
Poem logo

buông...

BUÔNG...

Ta ngồi dưới cội bồ đề
Hai tay khoanh lại vụng về
Mi thanh chừng như đã khép
Mà tâm bấn loạn trăm bề?!
Hồn bay theo gió não nề
Phàm trần vẫy gọi đê mê
Bịt tai giả khờ vờ điếc
Muốn làm một kẻ ngô nghê...

Ta nằm dưới cội bồ đề
Lắng nghe lòng đất tỉ tê
Côn trùng nghìn năm kêu thán
Loài người cũng lắm ê chề...
Nửa đời mang mặt thằng hề
Miệng cười méo xệch tung hê
Hàm răng va nhau lặp cặp
Đói mòn con chữ chán chê!

Vùi thây dưới cội bồ đề
Kiến tha gấu áo lê thê
Xác phàm lần hồi mục rửa
Bọ dồi thỏa sức no nê
Mặc bây kéo xệch xịch xê
Dõi theo bao tiếng rủ rê
Những hồn ma thiêng lạnh lẽo
Xa rời dương thế gớm ghê...

Sao đi quanh cội bồ đề
Phải chăng hồn phách cận kề
Ngậm ngùi thương cây trút lá
Sầu vương cắt gọt tóc thề
Cuộc đời đã trót bỏ bê
Hồn trôi quên mất lối về
Giờ thành thiên thu hoài cổ
Thả buông một kiếp rong mê...

Ta về vui dưới tán đề...

Hạt Bụi
08/04/2016

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm