người đã xa
Người đi sông cạn đá mòn
Ta đây ở lại chỉ còn xót xa
Kỷ niệm như đã dần xa
Nghĩa ân luôn mãi ngọc ngà trong em
Hồn người vương vấn bên rèm
Dường như đâu đấy say mèm thương yêu
Xin người tha thứ thật nhiều
Bởi ta thơ dại từ nhiều cách ngăn
Vẫn cười với những nhọc nhằn
Duyên bay phước cạn vết hằn còn đây
Men sầu uống mãi còn say
Vì ta hờ hững những ngày còn nhau
Chút tình tri kỷ thâm giao
Gởi theo huyệt mộ nghẹn ngào xót thương
Người về chốn ấy đoạn trường
Xin đừng buồn nữa, vô thường chốn đây
Đời trôi như những áng mây...
Vắng người, ta lại cuồng say ngỡ ngàng.
January 18th 2017