viết lên trời đêm
Nâng ly tưới
đến xa xăm.
Núi non khát nước
lặng nằm
phơi đêm
Cành khô
rụng khẻ bên thềm
Ly khô trơ đáy,
môi mềm nhịn thương.
Dang tay ôm
cõi vô thường
Gom mây cổ độ
gởi phương
ngọc ngà
Ngậm ngùi
gió hát rong ca
Hắt hiu đỉnh núi
trăng già ngậm sương.
Mai Đình Dân
Ta với ta
uống
đoạn trường
Dấu xưa
còn mỗi
vết thương rỉ vàng
Thẹn thùng
cúi nhặt dung nhan
Tóc vôi,
mắt trắng
ngỡ ngàng… đời cay.
Bốn mươi năm
rượu
tỉnh say
Trông khuya
khóe mắt
đong đầy biệt ly.
Hỏi lòng chờ đợi nữa chi?
Châu chìm,
ngọc nát
còn hy vọng nào.
Đêm dài
đầy ắp chiêm bao
Gợi khêu chi
mảnh yếm đào
trễ nhanh
Cạn ly
hết cuộc khuynh thành
Rồi gom hư ảo để dành
cho… thơ.
Xin đời
mấy chữ ngu ngơ
Ngâm trong rượu đắng
đợi chờ
…bóng hoa
Phượng, rồng giả
học
kiêu sa
Qua cơn hoang phế, rồi ta… có ngày.
Bao giờ nhân thế hết say
Sẽ buông bỏ gánh lưu đày… này thôi.