không tên 51
ngoài hiên lặng lẽ
giọt sương đêm
rụng xuống cùng trăng
cạnh góc thềm
nghiêng nghiêng
in bóng
cành hoa sứ
bên đường phố vắng gợi sầu thêm
ai
đã vì ai
nặng nỗi niềm
mang bao thương nhớ
ngập buồng tim
mơ
say
lơi lả
cành sứ rụng
người vẫn lạnh lùng
bặt
trời chim
trăng vẫn vàng
như... dải lụa mềm
dịu dàng ôm ấp cả trời đêm
chỉ cành sứ rụng ngàn tơi tả
như cõi lòng
ta
mãi
đắm chìm