xin tạ lỗi với ngày xưa
Xin chia bớt nỗi tang bồng dang dở.
Những ngày xanh ngang dọc cánh chim bằng.
Sóng Dịch thủy bạc đầu reo trong gió.
Đò đợi người mấy độ úa màu trăng.
Xin tạ lỗi với ngàn năm tiên tổ.
Với trời quê lồng lộng bóng tre ngà.
Bao mảnh hổ của rừng thiêng xứ sở.
Hóa quỷ hồn oan khuất mãi bôn ba.
Xin tạ lỗi bốn ngàn năm sách sử.
Sẽ còn ghi lời cuồng nộ thét gầm.
Muôn sự thật dấu mình trên con chữ.
Mặc cho người muốn đổi trắng thay đen.
Xin tạ lỗi bởi ráng chiều đỏ lửa,
Lúc bụi vàng bay mịt giữa không gian.
Hồn hóa gió thân không quàn da ngựa.
Chuyện nước non đành đoạn gửi mây ngàn..
Xin tạ lỗi hồn Chi Lăng thuở trước.
Giấc công khanh buông bỏ lúc chí cùng.
Ngoảnh mặt lại gió trời đang thổi ngược.
Thương bao lòng chưa nhẹ mối sầu chung.
Xin chia sớt bạn bè ly khắc khoải.
Rượu thâu canh lận đận giữa sông hồ.
Ngựa mỏi vó y bào đà tơi tả.
Chén rượu thề quăng tạt tới trăng sao.
Xin tạ lỗi những người trai chiến địa.
Góp một phần thân thể giữ quê cha.
Dù thành bại cũng đã là trọn nghĩa.
Đến hôm nay còn vất vưởng không nhà.
Xin tạ lỗi ơn Thầy,Cô giảng dạy.
Nghiệp đeo mang nên đi mãi không về.
Thân hồ hải còn vương nhiều hệ lụy.
Mấy chục năm trời biền biệt sơn khê.
Xin tạ lỗi với cha già mẹ yếu.
Chín chữ cù lao… dưỡng dục sinh thành.
Tóc đã bạc vẫn chưa tròn đạo hiếu.
Nên gục đầu tủi hổ dưới cao xanh.
Xin Tạ lỗi với Nàng.Ơi ! Nương tử.
Phí một đời xuôi ngược bến đò đông.
Không quản ngại thân cò trên ruộng vắng.
Dặm trường xa mãi gánh gạo nuôi chồng.
Xin cúi mặt trước muôn ngàn chinh phụ.
Đã đem thân hóa đá đứng trông chờ.
Giữa mưa gió thi gan cùng sông núi.
Đã thanh bình sao vẫn mãi trơ vơ. …
Và với em cũng xin lần tạ lỗi.
Nợ trần ai chưa trả vội trắng đầu.
Khoảng trước mặt chưa phai màu tăm tối.
Thật khó lòng đi hết cuộc bể dâu.
Với tất cả cũng xin tạ lỗi.
Để nhẹ lòng nếu vội đi xa.
Trăm năm ai biết đâu mà.
Bóng câu thấp thoáng dưới tà huy bay.
Mai Đình Dân