quê em, sông nước anh về
Quê em, sông nước anh về
Quê em mãi tận Vĩnh Long
Một vùng kênh rạch mẹ nằm ấp yêu
Tuổi thơ bìm bịp kêu chiều
Bồng bềnh tuổi dại theo triều nước dâng
Bồn bồn, điên điển, rau bông
Nở trong máu thịt tuổi hồng nuôi em
Từ sông nước, em lớn lên
Nên chi kênh rạch chảy quanh phận đời
Con còng, con ốc tiếp hơi
Bát canh so đũa láng ngời thịt da
Vũng Liêm mái lá dừa nhà
Che em có chỗ chui ra chui vào
Thế mà anh lắm tự hào
Làm chú rễ xứ cù lao Thanh Bình
Tình anh con nước dâng lên
Yêu em như thể yêu Bình Phụng thiêng
Lạy ơn Trời Phật trao duyên
Anh về núp bóng Vũng Liêm cuối đời
Ấp Phong Thới ắp tiếng cười
Tô cháo rau đắng chứng lời đôi ta
Ngày mai, tháng mốt, năm qua
Vũng Liêm, Phong Thới là nhà là quê
Trên cao có ánh trăng thề
Dưới thấp sông nước bao che bước đời
Cá tôm rau lá nơi nơi
Nuôi ta sống đủ một đời đạm thanh
Chỉ cần có em có anh
Là có tất cả… Trời dành cho ta!
Tuyền Linh
Bài này đã được xem 1458 lần
|
Người đăng:
|
tuyenlinh
|
|
|