có cả mùa thu
Có tiếng gọi giữa miền xa hiu hắt
Thật xót đau nghe nát dạ héo gan
Tiếng tơ đồng lay lắt của thi nhân
Tiếng thảng thốt của mùa vàng thu khảm...
Ngọn sóng vỗ lên vách chiều ảm đạm
Tiếng than lòng rã đám cả mùa trăng
Thu về chưa mà gió cứ mênh mang
Chiều chênh chếch bóng Hằng Nga lộng lẫy
Này trăng hỡi dáng hình em đầy nẫy
Miệng hoa cười đốt cháy cả hồn thơ
Sóng trầm mình ôm chặt áng trăng thơ
Sương ân ái loan mờ đi vạt gió...
Xin chắt cạn giọt men thu vừa nhỏ
Để thấy đời ta có cả mùa thu
Ta giã làm kẽ khách lạ lãng du
Để quên hết hận thù trong lòng nặng
Ai cũng biết trả vay là không đặng
Chất vị đời có đắng cũng có say
Có hương thơm thu chín mọng ngất ngây
Trăng thu ngậy vãi đầy lên mặt nước
Bên chiều xuống mùa thu vàng lặng bước
Tiếng hát nào vút ngược tới tầng mây
Hạ qua đi thu ở lại nơi đây
Cho ngọt mật đong đầy đôi mắt nhớ...
Bài này đã được xem 745 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|