ô kính hồng
I
Ngoài đã hoàng hôn chưa Chúa ơi,
Sao con nghe gió buốt bên trời?
Tủy xương điệp khúc hồi thê thiết
Theo điệu ca buồn “Thánh giá đơn”.
II
Con phục quỳ bên ô kính hồng
Để rằng: quên hạ với vùi đông
Ơn trên ban phước còn riêng Chúa
Vỗ giấc hồn con suốt canh ròng.
III
Mạch sữa mở nguồn cửa thiên thai
Len từng thớ thịt kẻ phàm ai
Dưỡng nuôi đau khổ bằng nhân ái
Lịm chất phù sinh, nhạt u hoài
IV
Đêm qua ngọc lệ cũng trào tuôn
Xuống những đường vân rộp héo mòn
Đưa tay lên trán, con nguyền ước:
Đời con còn Chúa để còn thương.
V
Sau một đêm dài mơ nối mơ
Thoát lạnh bồ hôi, phách rã rời
Con bừng tỉnh dậy,
Trời loang tím,
Bên ngoài ô kính, gió còn rơi?
Sa Đéc, 9/8/2017
Huỳnh Hữu Lộc