ảo hư
Chiều chuyển sắc đổi màu buồn không nắng
Thu chao nghiêng lòng nặng hạt sương rơi
Trăng nhìn ai mà chẳng nói một lời
Gió nghèn nghẹn tới nơi xa vô tận
Một màu tím phía chân trời ngơ ngẩn
Biển nhớ ai biển ngấn lệ lưng tròng
Mặn bờ môi mặn đắng cả trong lòng
Để thương nhớ mà không câu tình tỏ
Giọt nắng rớt phía cuối chiều xa đó
Để chân trời chưa rỏ chuyện lòng ta
Thu rung rinh chạm mái tóc Hằng Nga
Hồn chợt hiểu vỡ òa ra hồn khóc
Nhìn nơi ấy em sầu đau trách móc
Ta nơi này khổ nhọc ngọn tương tư
Mắt nghẹn ngào vào xa thẳm ảo hư
Lòng tan rã từ từ như sương khói...
ĐH,QT 17/09/2017
Bài này đã được xem 968 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|