mùa thu đi
Trăng khóc nụ hoa nhòe bóng nguyệt
Nhớ ai trăng trằn trọc năm canh
Ánh ngà đọng giọt sương cành liễu
Ngọn gió than van níu rách mành
Thu lại khóc vàng đau chiếc lá
Lửng lơ trăng khuyết một bờ xa
Em đi giữa buổi chiều đang rụng
Sương cũng ngỡ ngàng hạt lệ sa...
Một mảnh trăng thu nghìn nỗi nhớ
Em đi để lại giọt hương mơ
Vườn xưa lá rụng vàng lên gối
Nát cảnh mùa thu hết cả thơ
Gió thổi cành trui không tiếng động
Hồn thơ tuột cả tiết ngày đông
Sương mờ còn giữ mùi hương cỏ
Thu đã vào xưa tận cuối dòng
Giấc mộng còn đang mơ màng đợi
Tiếng gà bỗng gáy vội vàng vang
Chạnh lòng thương quá trăng vàng võ !...
Bóng nguyệt cùng thu im lặng tàn
Bài này đã được xem 1014 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|