nỗi lòng thi sĩ
NỖI LÒNG THI NHÂN
Nói sao hết nỗi lòng Thi sĩ...
Viết sao đầy vị kỷ thế gian ?
Mây trời lướt dọc về ngang
Màu lam khói nhạt hay đan sắc hồng ?!
Đi sao hết trọn vòng nhân thế...
Viết sao đầy trọn vế thơ vui ?
Một đời giấy mượt bút xuôi...
Làm thân lữ khách vỗ nguôi, xoa buồn !
Thi ngôn ghép nên xuồng phiêu bạt
Tình đong đầy trôi dạt muôn nơi
Căng buồm lướt gió ngàn khơi
Đưa người vượt bão, tránh nơi bể sầu
Bên nét mực không màu trau chuốt
Lại họa hình quen thuộc tri âm
Đắng cay chia sẻ âm thầm
Cảm thông đau xót, lỡ lầm trái ngang
Thơ chất chứa muôn vàn luyến ái
Thơ đạo hiền nhắc mãi tình thân
Bĩu môi thế sự khi cần
Bên đời hối hả, ráp vần tịnh tâm
Thơ đan củi dệt tằm ý nhạc
Chẳng lượn lờ lầm lạc rối ren
Lời thơ nào kéo mây đen
Dù vần thi vị đan xen ý tình
Thơ trong sáng khơi mình bầu bạn
Dẫu ân tình lúc cạn hay vơi
Thơ này vẫn cứ thảnh thơi
Nỗi lòng một thoáng ai ơi hiểu dùm!
KIM MINH