về đi anh ...!
VỀ ĐI EM VẪN ĐỢI MONG
BUỒN ĐAU THẢ HẾT XUỐNG DÒNG SÔNG TRÔI
VỀ anh nhé QUÊN sầu ngày cũ
ĐI đến đâu mình rủ ĐI chung
EM anh NHỮNG tưởng tận cùng
VẪN đan tay LÚC bão bùng mưa giông
ĐỢI phù sa đắp dòng BỒI lở
MONG đến HỒI duyên nợ thành đôi
BUỒN không cuộc SỐNG Anh - Tôi ?
ĐAU của ngày trước buông thôi , VUI nào !
THẢ lỏng tâm cùng nhau HẠNH ngộ
HẾT thảy ai cũng lộ PHÚC phần
XUỐNG đây CHUNG nỗi ân cần
DÒNG đời cứ mặc ĐÔI lần bấp bênh
SÔNG có khúc... CHẲNG nên do dự
TRÔI hết vòng khắc tự RỜI thôi
QUÊN ĐI NHỮNG LÚC BỒI HỒI
SỐNG VUI HẠNH PHÚC CHUNG ĐÔI CHẲNG RỜI
(câu khoán st)