mùa đông
MÙA ĐÔNG
Thơ: Lê Gia Hoài
Ngày hôm qua đông sang
Nép mình trong ngõ vắng
Giấu lời yêu thầm lặng
Vào trong nắng vườn hoang.
Vệt mưa chiều lênh loang
Rớt rơi đầy nỗi nhớ
Giọt thu buồn trăn trở
Giọt xuân bồi hồi mong.
Gió thổi buồn trên sông
Mang bao nhiêu giá rét
Gửi cánh buồm thao thiết
Nỗi niềm ngày không yên.
Nụ hồng vẫn tring nguyên
Màu si mê vụng dại
Bao giờ anh về lại
Đánh thức lời yêu xưa...!
MÙA ĐÔNG .
Tản văn .Mỹ Hạnh.
Mùa đông đã thập thò ngoài cửa,ngọn gió đã lạnh hơn,thổi thông thốc vào những đám cỏ đã úa dần ,cái lạnh rón rén,len lỏi ngấm vào da thịt từ từ,rất ngọt ngào ,khi ta cảm thấy rét thì có lẽ mình đã nhiễm lạnh từ lúc nào không hay, qui luật của đất trời, bốn mùa âm dương luân chuyển. Mùa đông về để mọi người quan tâm đến nhau nhiều hơn,những đôi tình nhân cảm thấy cần có nhau hơn,những vòng ôm và những cái nắm tay thêm chặt,nụ hôn cũng ngọt ngào và say đắm hơn,có phải vì thế mà mùa đông là mùa của hoa hồng,hoa hồng đẹp va rực rỡ nhất khi tiết trời trở lạnh ,mùa đông cũng là mùa lứa đôi xây tổ ấm. Lạnh về để ta thấy thêm trân quý những mùa ấm áp trong năm,cái lạnh của đất trời không đáng sợ bằng sự lạnh lẽo cô đơn trong tâm hồn,vậy nên đông sang hãy mặc thêm áo và nhắc nhở những người thân yêu nhất của mình mặc đủ ấm,tô môi cho hồng và nở nụ cười tươi tắn...
Anh có hay đông chạm vào đến ngõ
Gió cô đơn thổi hun hút vô cùng
Trong giá lạnh đóa hồng nhung vẫn nở
Tựa môi hồng thiếu nữ ấm chiều đông !