thơ !... một tâm hồn dễ vỡ
Em cứ hỏi thơ là gì anh nhỉ
Anh chỉ nhìn theo ngữ cảnh buông lay
Khi thu đi không hẹn những tháng ngày
Lòng se lại heo may hờn ngọn lá
Em cứ hỏi thơ có gì là lạ
Anh mỉm cười chiều ngã bóng trên môi
Dấu nỗi niềm đằm thắm ở xa xôi
Sương khẽ đọng lên đôi bờ xanh trúc
Chắc em hiểu thơ chính là cảm xúc
Là tâm tư trong ngực bổng trào dâng
Là cánh hồn đường đột hóa thiên thần
Là tri kỷ mỗi lần anh cần đến
Như cánh hạc trong nắng chiều ẩn hiện
Tựa mắt em trìu mến ngõ lòng anh
Như ánh trăng đêm trầm mặc long lanh
Là bến bãi chân thành tình em đó
Khi lên sắc thơ bay như ngọn gió
Lúc buồn thơ vò võ khoc thương cùng
Sầu thơ than vui sướng lại hát mừng
Khi giận dỗi lạnh lùng thơ ảm đạm
Thật đơn giản chính thơ là biểu cảm
Của tâm hồn đã chạm đến tơ son
Thơ là thơ cứ mãi mãi xanh non
Rất dễ vỡ một hồn thơ trong sáng ....
Bài này đã được xem 1142 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|