dưới bóng chiều
Dưới Bóng Chiều
Thuở khốn đốn chuyển về quê sinh sống
Trải sức mình dưới nắng gắt đồng xanh
Tạm bỏ quên mộng lành cùng ước vọng
Bước dặm ngàn duỗi bóng kiếm trăng thanh!
Ngày lao nhọc cần cù quên mệt mỏi
Đêm mái nghèo thui thủi, cạnh bàn kia
Đường mù mịt, canh khuya mờ phủ lối
Nhẹ âm thầm đi tới, ráng lần qua…
Bỗng bất ngờ nhận được thư của em
Khiến nhịp đập tăng thêm, ngân nga mãi
Cứ những tưởng rồi đây màu nhạt tím
Sẽ loang buồn, lưu luyến cố phôi phai
Vậy mà không ngờ nơi heo hút nầy
Vẫn hãy còn phút giây nghe da diết
Khúc cung đàn tha thiết gửi về “ai”
Bao khắc khoải, u hoài…Anh có biết?
Không thể chờ! Không thể đợi nữa rồi
Bởi rung cảm từng hồi khi đọc lá…
Sự tình gì mà ở đó chơi vơi
Hoa rụng cánh, tả tơi theo ngọn gió?
Phải chăng em nặng mang niềm hụt hẫng
Dạ âu sầu ngày tháng ngắm mây trôi
Mượn bút giấy nhỏ lời vơi u ẩn
Hay tỏ lòng vương vấn đến “xa xôi”?…
Để giờ đây dưới chiều tà nắng xế
Lắm bao lần lặng lẽ nhớ hương xưa
Kẻ bâng khuâng, bên bờ quay hướng ấy
Từ con tim nhức nhói…Cớ sao mà?!
27/1/2018
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)