biệt ly
Sau một buổi chia ly là còn lại
Những nổi buồn man mác rớm lệ cay
Những chất chứa trong cõi lòng trỗi dậy
Khối cô đơn đè nát cả chuổi ngày
Qua một buổi chia ly là thổn thức
Phía sau đường khung cảnh dần lùi xa
Trông tay vẫy mà trống lòng chợt lạ
Đầu ngoái đầu thương giây phút đi qua
Như là nắng trong những ngày tươi mới
Như là mưa giăng phủ lạnh ngày buồn
Trong trời đất chia ly nào ai muốn
Người ở đời rơi lạc giữa trùng muôn
Xa thì nhớ, lòng càng thêm nức nở
Hình dung về hiện hữu dưới rèm mi
Trên đất lạ kỷ niệm đem dấu kỷ
Người thương người tìm bới vết biệt ly… !
Mặc Tiêu Phong
13.11.017