một mình
Chiều một mình qua phố
Ngó thấy đời nghiêng nghiêng
Ngỡ rằng chân bước vội
Nên mắt ta muộn phiền
Chiều một mình rượu nhạt
Lặng nghe gió thầm thì
Nâng ly buồn dốc cạn
Rượu chảy tràn lên mi
Chiều một mình viễn xứ
Chợt nghe lòng bâng khuâng
Quay đầu nhìn lối cũ
Bỗng thấy đời gian truân
Chiều một mình lê bước
Nhìn bóng mình liêu xiêu
Dõi mắt tìm dĩ vãng
À! ra tuổi đã chiều
Tuấn Nguyễn