đêm chơi vơi
Nhiều lúc buồn trong âm thầm quạnh quẽ
Chỉ một mình cô lẻ giữa đêm đen
Ngoài con phố chập choạng những ánh đèn
Còn le lói trong đêm chưa tắt hẳn.
Ta chợt nghe con tim đau dai dẳng
Mắt nhòa cay chát đắng cả bờ môi
Còn lại gì giữa bóng tối chơi vơi
Mình em dưới vòm trời trên đất lạ.
Ngày tháng trôi xác thân như rệu rã
Chưa lần dám buông thả phó mặc đời
Nơi đất khách em nào sống hợt hời
Mà chỉ ước lòng người nên chân thật.
Dù phải sống một cuộc đời chật vật
Không bao giờ đánh mất dạ từ tâm
Muốn an vui xóa hết những thăng trầm
Nên mãi sống âm thầm không nuối tiếc.
6/5/2017