nói với mùa thu
Giận nhau rồi buồn hiu hắt chiều qua
Con nước bạc dưới dòng không muốn chảy
Giận nhau rồi anh một mình khắc khoải
Đưa bàn tay xoa dịu trái tim mình
Giận nhau rồi nên gió cũng lặng thinh
Không còn giỡn trêu đùa hoa tím nữa
Giận nhau rồi anh một mình tựa cửa
Ngó về xa... mà biết nhớ mong gì?
Giận nhau rồi, em lặng lẽ ra đi
Lời từ giã tiếc buồn không để lại
Anh thẫn thờ ôm nỗi đau khờ dại
Bước lang thang trong nắng nhạt hanh vàng
Em đi rồi... Đông sẽ lạnh lùng sang
Trời sẽ buốt, đêm sẽ tràn nỗi nhớ
An ủi mình, anh giấu vào tiếng thở
Em sẽ về! Em sẽ trở về thôi!!!
___________________________
PHT