với bố chiều cuối năm
VỚI BỐ CHIỀU CUỐI NĂM
Tết đã gần kề rồi bố ạ
Nồi bánh chưng, mẹ đã gói xong
Nhìn ngọn khói vẽ những đường hư ảo
Lòng con sao quặn thắt, nước mắt ròng
Con nhớ bố rất nhiều, bố ạ
Những tết xưa chỉ hai bố con mình
Thức thâu đêm, chờ nồi bánh chín
Pha nước, quạt lò và những chuyện cổ kim
Bố kể con nghe những câu chuyện cũ
Chuyện ông bà, chuyện làng xóm xa xưa
Chuyện đất nước trong cơn loạn lạc...
Và háo hức chờ đợi phút giao thừa
Nhớ đêm xưa, giao thừa vang tiếng pháo
Báo hiệu thời khắc, trời đất giao hòa
Kể từ khi bố vắng nhà năm ấy
Thời khắc giao thừa cũng lặng lẽ đi qua.
Ngày bố đi, nhà chỉ hai đứa cháu
Giờ một đàn, hai mấy đứa bố ơi
Nhìn các cháu vui cười khoe áo mới
Con vui nhiều mà nước mắt lại rơi
Con nhớ bố chuyện xóm làng, họ mạc
Bố chăm lo, bố tròn vẹn trước sau
Với người xưa cũng như người đang sống
Nợ trần hoàn, như nước chảy sông sâu
Hai mươi ba năm rồi bố nhỉ!
Bố ra đi, như một chuyến vắng nhà
Mẹ, chúng con vẫn còn đang mong bố
Sẽ trở về sau một chuyến đi xa.
14/2/2018, Chiều 29 tết Mậu Tuất
JB Nguyễn Hữu Vinh