cho ngày 8/3
CHO NGÀY 8/3
Tặng những người phụ nữ tôi yêu.
Em!
Anh ước rằng không ngày 8/3
Cứ ngày 7 rồi chuyển sang ngày 9
Để thiên hạ không ồn ào, chúc tụng
Cứ như không ai yêu vợ bằng mình
Đất nước mình qua bao cuộc chiến chinh
Phụ nữ luôn nhận phần thua thiệt nhất
Và họ được ngợi ca với những từ cao ngất
Nào là "Kiên cường, bất khuất, trung hậu, đảm đang"...
Nào là "thủy chung, chịu khó, chuyên cần"
Rồi nào "giỏi việc nước, đảm việc nhà"... nghe xủng xoảng
Rồi thì "ba giỏi", "hai đảm đang" "tay cày, tay súng"
Nghĩa là mọi việc gian nan phụ nữ gánh phần mình
Từ trung ương xa xôi cho đến tận xóm mình
Hội phụ nữ nơi nào cũng có
Họp hành, bệ ban, tiêu tiền như xé gió
Hỏi có ai được ưu tiên như phụ nữ nước mình?
Còn đàn ông, chẳng được tôn vinh
Nên có thể tự coi mình như đã chết
Đi biền biệt, đủ mọi trò mất nết
Cờ bạc, rượu chè, trai gái đủ muôn phương
Đã có vợ đảm đang lo liệu đủ đường
Nên mặc sức tung hoành không giới hạn
Hết mua vui, bạc cờ cùng bầu bạn
Hư hỏng, bê tha là chuyện đương nhiên!
Bởi họ đâu có được "Nam quyền"
Đâu có ai kêu gào "giải phóng" hay "bình đẳng"
Trong cuộc sống, họ tự giành chiến thắng
Tự cho mình là "trí tuệ vô song"
Và chị em cứ vậy nước mắt ròng
Bên những thằng chồng mà sống không bằng chết
Rồi thỉnh thoảng được "tao khen cho mày chết"
Để lại bị lừa mỗi dịp 8/3
Anh nghĩ mà thương cho phụ nữ nước nhà
"Bốn ngàn năm, vẫn không thèm chịu lớn"
Cứ được vài lời lại cười hơn hớn
Lại cam chịu phận mình... "trung hậu, đảm đang".
8/3/2018
JB Nguyễn Hữu Vinh