ánh chiều
ÁNH CHIỀU
Ta trở về cội gốc
Hàng triệu triệu năm
Có quá nhiều điều ẩm ướt
Giữa những bờ rừng nguyên sinh
Mơ cho con nắng lớn
Hơ khô tất cả
Nhốt buồn nơi đầm lầy hun hút
Một mình vô tình bỏ rơi chẳng hề quay lại
Phía cao xa kia
Là bầu khí quyển rỗng tuếch không nuôi dưỡng hỗn hợp tạp nham
Không người
Thẳng thừng từ biệt nỗi sợ bám vây
Ta nằm nơi cội gốc
Mặc kệ
Thân cây
Cành cây
Ngọn cây
Mơ xuống sâu thâm u nơi quá khứ
Khước từ chất độc, máy móc... hiện đại
Ta muốn uống hạt mưa không hỗn độn
Ta muốn hít làn gió thật trong xanh
Ta muốn ta muốn
Khứ hồi đến cội gốc mà thôi.
31/1/2019
Tg: Nguyên Như