cho đi thương nhớ
CHO ĐI THƯƠNG NHỚ
Em ngồi bên thềm năm cũ
Từ khi trái đất hóa già
Con đường nắng mưa ấp ủ
Khi chiều san sẻ vị tha
Chờ người kết duyên tơ tóc
Đôi môi chín đỏ bao giờ?
Ngọn gió vẫn về qua dốc
Con người lắm kẻ thờ ơ
Đam mê mọc chồi non mới
Ngày xanh buông nắng ôm đều
Cỏ ru một dòng bối rối
Nực cười vội vã đòi yêu
Hoang dại mùa thu con gái
Vài cọng tóc rối đòi duyên
Em cho cánh tay mềm mại
Thôi đừng được voi đòi tiên!
Ngồi nghe thơ tình mọc cánh
Bay theo lối của đường mây
Đố ai dùng phép so sánh?
Tình yêu như một bóng gầy
Tầm tay bây giờ xa vắng
Khen ai khéo léo đặt điều?
Trăm năm đôi vai gánh nặng
Hồn treo lơ lửng quạnh hiu
Ngày 25/9/2018
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1042 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|