bóng mây
Vy...
Chợt nghe anh gọi khẽ
Run rẩy con tim đau
Em đã thề về sau
Không nghe anh gọi nữa
Khi xưa anh đập vỡ
Ly mỏng chẳng tự lành
Từng khờ khạo tin anh
Nay không còn bỡ ngỡ
Mùa thu nhầu tan tác
Sẽ theo gió cuốn bay
Tình là một thoáng mây
Trời trong chỉ lác đác
Em-nàng thơ thuần khiết
Yêu gió và mây trời
Thiên nhiên luôn tuyệt vời
Vẫn yêu em tha thiết
Tình anh nhiều bão tố
Em mỏng manh nhường này
Chỉ xin anh mỗi ngày
Đừng gọi em nữa nhé
ĐTH Nhã Vy 11.11.18