Poem logo
Poem logo

nỗi lòng ma lang

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Nỗi Lòng Ma Lang

Tay cầm chén ngọc của nàng trao
Sóng sánh lăn tăn ánh tửu đào
Như thể sự tình thời cõi thế
Vẫn tiềm lởn vởn ở trong nhau!

Nương ơi! Da diết tấc lòng ta
Khi nỡ ra đi bỏ lại nhà
Vợ gối chăn đơn, chìm khắc khoải
Héo hon, vò võ ngóng trời xa

Bởi nhớ Mẹ Cha, nhớ mối giềng
Nhớ bầu Tộc Tổ, nhớ hồn thiêng
Ba nghìn năm chẵn nơi âm cảnh
Cứ mãi vấn vương, tím nỗi niềm…

Gặp được song đường giữa thế gian
Giờ đây đã chuyển kiếp phù vân
Hồn con bay đến bên thân mẫu
Nhập bụng đầu thai trở lại trần

Nào hay tất cả chuyện đôi mình
Trí não đâu còn ghi nhớ nữa
Theo bóng thời gian chầm chậm kéo
Tơ hồng, chỉ mối buộc vào ta

Nhưng có cái gì tận đáy sâu
Cứ hoài gợn sóng dưới hoàng hôn
Rồi khuya đêm ấy hồn linh nhập
Mới thấy hình Nương bóng chập chờn

Biết nàng cũng lặn lội lên đây
Thương nhớ tim ta chất ngất đầy
Nên thả gót lần vào ảo ảnh
Lang thang khắp nẻo dõi tìm Ai

Gặp gỡ éo le cảnh lỡ làng
Trọn đời canh cánh siết Hồn Lang
Cũng đành cam chịu chờ qua kiếp
Bước xuống sông ma kiếm lại nàng…


20/11/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm