Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (568)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (568)

Thổn Thức Dưới Màn Đông

Mấy hôm rồi nàng ngồi bên ánh lửa
Trải đá vàng muôn thuở bậu Hồn Nương
Từng mối chỉ nhẹ trườn xuyên mảnh lụa
Ấm cho chồng những bửa đẫm hàn sương!

Vuốt vạt áo, nghe lòng thương da diết
Dấu yêu nè! Có biết vậy không em
Dẫu cõi âm trời đêm đang ngập rét
Có xá gì rên siết bởi con tim…

Dòng điệp khúc dịu êm dào dạt trỗi
Tận sâu cùng cứ mỗi lúc ngân nga
Kia dĩ vãng đậm đà thời lam khói
Hoà hôm nay vời vợi nghĩa tình ta

Ngoài mái hiên là đà nhành tuyết trắng
Lảy cánh ngàn lùa lạnh thả về đây
Muối lấm tấm thoảng bay vào tĩnh lặng
Gợi cái gì phấn chấn nỗi niềm say

Nàng hãy sát kề đây nghiêng suối tóc
Để ái ân vuốt dọc dãy hương thơm
Cho thấm thía từng cơn trào cảm xúc
Được bạn tình hạnh phúc đượm keo sơn!

Tiếng côn trùng nỉ non từ đâu đó
Gửi âm vang theo gió phả lời ru
Bầu giữa khuya mịt mù treo lối ngõ
Một cái gì chạnh nhớ thuở nghìn thu…

Chẳng thấy buồn mặc dù nơi cô tịch
Chẳng canh dài rả rích, nghẹn đìu hiu
Chẳng chuỗi ngày ngẩng chiều nhìn xa tít
Chẳng bao giờ khắng khít phải đăm chiêu

Và thật nhiều, thật nhiều thơ với mộng
Dưới khung trời lồng lộng ánh trăng sao
Đôi uyên ương ngọt ngào chung quyện bóng
Vướng nghiệp trần, dậy sóng khiến lìa nhau…


30/11/2018
Nguyễn Thành Sáng

Ngao Du Sơn Thuỷ

Hoa Sơn đỉnh rạng hồng tia thanh thoát
Gió vi vu loạt xoạt phiến lá bay
Nhẹ vuốt tóc đưa tay mành trướng khoát
Cửa song ngoài trắng toát tuyết lay phay

Hồn Lang hỡi! Hôm nay trời trong sáng
Mây bồng bềnh lãng đãng quyện quan san
Điệu trầm bổng ngút ngàn xoa dĩ vãng
Thuở một thời khổ mạng cõi trần gian

Gờn gợn sóng thuyền nan neo bến đợi
Tiếng hoàng oanh xởi lởi ngập khuê trung
Như chia sẻ chung cùng niềm phấn khởi
Của uyên ương hồ hởi phút tương phùng

Chàng với thiếp ung dung miền tự tại
Tình mặn nồng nhân ngãi đến vạn thu
Đây thôn dã thâm u nào ngược đãi
Chốn yên bình ta lại thưởng suối ru

Vung cánh hạc nâng dù bên lãng tử
Dáng dịu dàng thục nữ bước thảnh thơi
Nương khúc khuỷu buồm khơi giương viễn xứ
Thoả tang bồng lữ thứ xoải khắp nơi

Thiếp cứ ngỡ dòng đời toàn hư huyễn
Có ngờ đâu quyến luyến mảnh tơ duyên
Câu hẹn ước phỉ nguyền nay toại nguyện
Chuỗi nao lòng xao xuyến lệ thuyền quyên

Mạn lạch cạch thay phiên chiều tĩnh mịch
Song ngư màu ngọc bích quẫy đều đuôi
Trìu đắm đuối đang xuôi nguồn nước trịch
Tợ đôi mình quấn quýt mãi không nguôi

Đỏ quả cấm chín muồi thầm dâng trọn
Chén tửu quỳnh mời đón bóng hoàng hôn
Làn môi thắm ôn tồn da nà nõn
Tựa vai chàng rực ngọn lửa càn khôn.

November 30, 2018
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm