mộng - thơ - say
MÔNG.
"Tôi về uống nốt thơ say
Cho đời nghiêng ngả thôi cay mắt sầu"
Lấy mây làm gối kê đầu
Cầm gió làm quạt, ngâm câu vịnh buồn
Ngâm cho trăng khóc, mưa tuôn
Cho người xa ấy phải luôn chạnh lòng
Hết thơ, vay tạm chị Đông
Uống cùng anh Hạ ,đỡ lòng cô đơn
Uống xong lấy chổi làm đờn
Buông câu vọng cổ dỗi hờn xa xôi...
Tôi về tôi khóc thân tôi
Phải chi kiếp trước gặp rồi đừng mơ
Mộng mơ, mơ mộng thẩn thờ
Câu thơ hóa gió ngẩn ngơ chim chiều
Hoàng hôn buông rũ tịch liêu
Sắc ngày phai nhạt, tình chiều nhá nhem
Trăng ngang viễn phố quên đèn
Để ngày mộng mị làm quen nỗi sầu.
Say rồi, say nữa vì đâu
Chữ yêu chẳng chết những câu thơ buồn.
Mặc Tiêu Phong
(24.5.015)
.....
Anh về đừng uống thơ say
Nhỡ tình em cạn...lưng ngày nhớ mong
Anh về qua núi ngang sông
Nhắn con đò nhỏ nhắn đồng mạ xanh
Nhắn em thời của em - anh
Rằng quên đi nhé mộng lành vỡ đôi
Có về hãy uống bờ môi
Khát khô chờ đợi...người thôi...chỉ người
Trăng tròn mười sáu hoa tươi
Tình qua mười sáu lệ cười hắt hiu
Anh về xóm cũ cô liêu
Góp câu thơ nhỏ đỡ chiều ngả nghiêng
Về thôi để tỏ niềm riêng
Thơ say để lại bên miền...đau em...
Thy Thy
P/s: cảm hứng cùng 2 câu thơ đầu của Lâm muội:
"Tôi về uống nốt thơ say
Cho đời nghiêng ngã thôi cay mắt sầu"