vần thơ lai láng đôi ta giải sầu
Vần Thơ Lai Láng Đôi Ta Giải Sầu
Cớ vì sao chỉ lần tao ngộ
Rồi mãi hoài trăn trở vấn vương
Ngày đêm thao thức tư tương
Cõi lòng man mác, dạ buồn ngân nga!
Cớ vì sao dưới tà lặng lẽ
Luôn có gì lắc nhẹ con tim
Khiến cho canh cánh triền miên
Tâm tư gờn gợn, nỗi niềm nhớ “Ai”
Cớ vì sao đó đây diệu vợi
Mảng không gian lui tới đợi chờ
Chẳng màng khoảnh khắc, chơ vơ
Dòng sông sóng vỗ, vật vờ, mênh mang
Cớ vì sao lỡ làng duyên bạc
Làm xót xa tan nát mảnh hồn
Vậy mà cứ mãi sớm hôm
Nhớ nhung, nghĩ ngợi quay tròn luyến lưu
Cớ vì sao màu thu ảm đạm
Trải bốn bề sắc ám đìu hiu
Bên trong vẫn cứ nhịp đều
Cung đàn réo rắt mang nhiều ái ân!...
Để mỗi độ ráng tàn bóng xế
Trầm miên man, ửng lệ, ngậm ngùi
Nghẹn đau cách trở, xa vời
Liêu xiêu nẻo vắng, từng hồi tái tê
Bến trăng mộng! Ôi! Về thăm thẳm
Cõi phù vân lại nắng lại mưa
Thì thôi Thương hỡi! Thương à!
Vần thơ lai láng đôi ta giải sầu…
27/1/2019
Nguyễn Thành Sáng