phận người ngơ
Đêm ngất ngưỡng đắm chìm trong ảo ảnh
Thả tơ hồn theo mảnh khói thuốc tan
Trời và đất quay cuồng trong hiu quạnh
Giấc mơ hồ như cánh hạc mênh mang
Lòng sực tỉnh thấy đời như vai áo
Mắt nhân gian mi ráo quạnh canh tà
Ôm chuốc nợ với kim tiền điên đảo
Để dại khờ cơn bão nổi mù xa
Đêm trăng khuyết nhạt nhòa sương vỡ
Bước phong trần giẫm nát những giấc mơ
Ta đi lạc cõi dương gian ở đợ
Mãi ngại ngần vương sợi kiếp dây tơ
Một lần chết một linh hồn tưởng tiếc
Khói thuốc bay không thiết nghĩ cho lòng
Thà sỏi đá giả như là không biết
Giả làm ngơ da diết phận lưu đày
Bài này đã được xem 789 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|