thơ và người
THƠ VÀ NGƯỜI
Bồng bềnh chút gió heo may
Cho thơ bóng bẩy lắt lay giữa trời
Lưng chiều Ban Trắng lả lơi
Đêm khuya cánh võng '' à ơi, ới à"
Bến đò cũng hóa nhởn nha
Rạ rơm như thể ngọc ngà trong thơ
Sông thương xõa tóc xa mờ
Trắng trong tinh khiết lững lờ chân mây
Đã bao tháng, đã bao ngày
Ta ở chốn này say đắm tình xuân
Thênh thang bóng núi như dần...
Xóa tan cái nắng mỗi lần thương yêu
Một câu ít, một câu nhiều
Cho tâm thơ sáng đặn đều với tôi.
9/4/2019
Tg:Lê Ngọc Dũng