thế giới tình thương
Thế giới tình thương mãi hoang vu
Nhiều khi có mắt cũng như mù
Phước đức ông bà thì phong phú
Mà phần cha mẹ chẳng đáng xu
Thế giới nội tâm nặng sương mù
Tương lai ảm đạm tựa chiều Thu
Niềm tin rơi rớt như liễu rũ
Ân tình vớt vát đựng đầy lu
Thế giới riêng tôi chẳng ô, dù
Bóng râm nhỏ bé, chẳng lời ru
Như cây xanh lá không đơm nụ
Nên tự yêu mình, tôi gắng tu...