âm vang
Dù vẫn biết rằng rất nhớ
Sao ta chẳng đến cùng người
Dù vốn ngạt từng hơi thở
Mắt môi vẫn gượng làm tươi
Yêu thương ấp ủ tim người
Nộ khí một lần đã xóa
Nỗi đau ta nén trong đời
Dù đến ngàn lời chưa thỏa
Ta về lại rừng thu ấy
Lặng nghe gió đẩy lá vàng
Từng cánh từng cành run rẩy
Như van mùa đông đừng sang
Chút nắng năm xưa còn sức
Lóe ra tự đáy nhãn cầu
Ta nhóm cháy bùng ký ức
Sưởi lòng quạnh quẽ canh thâu
Nhớ lúc chung đường sát bóng
Tay vươn anh chỉ sao trời
Em nở tròn xoe mắt ngỗng
Vầng trăng bỗng nhạt …lá rơi!
Mơ về cùng đàn em nhỏ
Chơi bi đánh đáo đánh vòng
Thấm mệt một mình ngồi nhớ
Mà nghe âm vang dòng sông…
Bài này đã được xem 669 lần
|
Người đăng:
|
Đặng Toản
|
|
|