làm lơ
Gió thổi nắng vào đây
Nhưng anh nào có sợ
Cứ mãi ngắm trời mây
Giống một kẻ ngu ngơ.
Điều hòa mở suốt hai tư giờ
Mắt trông ra cửa nhìn hàng cây
Lại thấy em trong nhung nhớ
Lặng cúi đầu nhìn đôi tay.
Tự dưng thấy chán đợi chờ.
Tự dưng thấy mình bơ vơ
Tự dưng thấy ngày ngột ngạt
Tự dưng thấy hơi e sợ.
Gửi em vài dòng tin nhắn
Gửi em thêm chút mộng mơ
Nhận được một khoảng ngó lơ
Nhận ra mình đang rơi lệ.
Hóa ra đó là dang dở
Nghĩ nhiều lại hóa thành thơ
Có phải do anh lầm lỡ
Nên đành chịu cảnh thờ ơ.
Bài này đã được xem 835 lần
|
Người đăng:
|
Hữu Thiện
|
|
|