tím nhuộm hồn thơ Tác giả: NuocMatMuaThu
Có phải chăng là trời sắp giông. Lá vàng từng chiếc bay ra sông. Này anh có biết lòng em nhớ. Hạ bút bài thơ chấm xuống dòng. . Nhạn đã bay về nơi chốn xa. Hoàng hôn nắng tắt giữa chiều tà. Xám nhuộm vầng mây buồn như... |
tình núi và mây Tác giả: Trung Hảo
Mây buồn mây cứ lững lờ trôi. Gió thổi mây về chốn xa xôi. Bay qua đỉnh Núi mây chùn bước. Núi quyện vào Mây say lứa đôi. Nghĩa tình Mây Núi mãi không thôi, mây vờn quanh Núi chẳng chịu trôi, núi vươn cao đỉnh ngăn cơn... |
trách phận Tác giả: Lữ Kiêu Phong
TRÁCH PHẬN. Tưởng đã tìm quên những lụy phiền. Ai nào thấu dạ nhớ triền miên. Hoài hôm trúc nẫu bên thềm uyển. Tiếc buổi quỳnh đau cạnh ngõ thiền. Gió khẽ ru tình vang vọng nguyệt. Mây buồn úa mộng lãng du thiên(*). Còn... |
trở vê.. Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Chiều trở về chốn cũ. Nghe lạc loài bước chân. Cho hồn thoáng bâng khuâng. Lá hoa sầu héo rũ. Trận cuồng phong bão lũ. Cuốn phăng mọi thân tình. Ngước mắt ngắm trời xanh. Áng mây buồn thờ thẫn. Sao tự dưng hụt hẫng. Bụi... |
trông vời Tác giả: Hoanghoon
TRÔNG VỜI. Người xa giận dỗi tội ông trời. Bảng lảng mây buồn gío thổi trôi. Tiếng nhạn cô thôn chờ khắc khoải. Lời thơ thiếu bạn nhớ bồi hồi. Mênh mang chốn nọ tình hoang vắng. Trống trải phương này ý lẻ loi. Sắp sửa... |
từ khi Tác giả: Đinh Kim Chung
Từ khi trời ngưng gió. Mây buồn chẳng đi đâu. Trăng vàng xưa lấp ló. Trốn biệt vào thung sâu. Tự khi nước qua cầu. Giữa dòng trôi chiếc lá. Như vệt khói con tàu. Bóng chiều ngơ ngác quá! Từ khi em tượng đá. Ta dãi dầu... |
tửu phùng tri kỷ Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Mỹ tửu cùng nhau cạn chén này. Dẫu đời cứ vẫn trắng đôi tay. Ngàn chung chưa thỏa tình tri ngộ. Vạn hủ nào vơi chuyện giãi bày. Thiên hạ hợp tan như mộng ảo. Tình người gặp gỡ giống bèo mây. Buồn vui cay đắng thương hoài... |
ước nguyện Tác giả: Lê Cảnh Tiến
ƯỚC NGUYỆN. Nước giữa dòng xưa lại đảo chiều. Sao đời mãi một bức phù điêu. Người ưa nhuộm tím hồn cây cỏ. Kẻ muốn dìm sâu những ngọn triều. Sợ khoảnh mây buồn chen ngõ đứng. Lo dòng nước lũ cuộn bờ xiêu. Rồi thương nẻo... |
ước nguyện 2 Tác giả: Lê Cảnh Tiến
ƯỚC NGUYỆN. Nước giữa dòng xưa lại đảo chiều. Sao đời mãi một bức phù điêu. Người ưa nhuộm tím hồn cây cỏ. Kẻ muốn dìm sâu những ngọn triều. Sợ khoảnh mây buồn chen ngõ đứng. Lo làn sóng vỡ cuộn bờ xiêu. Rồi thương nẻo... |
về em Tác giả: Lê Cảnh Tiến
VỀ EM. Về em ! Phố lạnh đã lên đèn. Chốn cũ mây buồn thả sợi chen. Ngõ tối chìm trăng sầu đoản nhạc. Vườn khuya lịm gió thoảng âm kèn. Đâu rồi bữa chạm làn da trắng. Lại những hôm nhìn khoảnh... |