trái tim người dưng 2 Tác giả: Thiên Ân
TRÁI TIM NGƯỜI DƯNG. Trái tim người dưng khép lại. Hoang tàn bãi mía, nương dâu. Xách gói, tình yêu trốn chạy. Bốn mùa trở gió nghiêng sầu. Bờ vai gánh mùa vụn vỡ. Vạt nắng thất tình cút côi. Đồi thơ mấy ai thèm nhớ... |
tưởng mình chỉ là người dưng Tác giả: Phùng Mạnh Tiếp
Hôm qua em ốm anh chăm. Cả đêm say giấc em nằm trên tay. Thương em lạnh, dáng hao gầy. Và bao mất mát những ngày không anh. Thương từ lúc tóc còn xanh. Để bao giấc mộng giờ thành lứa đôi. Người ta đã bỏ đi rồi. Tiếc thương... |
ví dầu người dưng Tác giả: Huyandrics
Ví dầu lá lục chưa phai. Nguyên tiêu vốn chẳng phôi thai thu già. Ví dầu em chẳng bước qua. Cỏ may không vướng một tà áo xuân. Ví như chưa phải một lần. Đa mang mỏi gánh nợ trần với ai. Em về bửa... |
xin người đừng nhớ Tác giả: Sương Anh
Bỗng dưng khoé mắt nhuốm u buồn. Cũng bởi lòng đầy những vấn vương. Bút trải đôi vần lên trang giấy. Vơi niềm tâm sự ẩn trong hồn. . Cuộc đời nào khác một giòng sông. Lúc phẳng lặng êm lúc cuộn dòng. Bởi gió cứ hoài mang... |
ca dao (67) Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Kiếp mối còn biết làm nhà. Làm người đừng có xa hoa vệ đường. Còn duyên mắt ngó khinh người. Hết duyên kiếm mời thì cũng chẳng ai. Đường dài chậm chậm nhau đi. Đừng có nhẩy nhót đừng đua sắc tài. Mèo nào không... |
dùng dằng Tác giả: Tranmaingan
DÙNG DẰNG... Người dùng dằng không về, không ở. Phan Thiết chiều nay chiều cuối năm. Biển dịu êm những con sóng âm thầm. Ngoài khơi xa bỗng tràn bờ khao khát... Người dùng dằng không về không ở. Mắt níu mắt tay chẳng... |
đứng ngắm Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Đứng ngắm vườn hoa thơ thẩn vơi. Mấy tuần xuân sang bơ vơ mời. Miên man trong lòng bóng ai đó. Xao xuyến từng cơn nhớ một người. Đứng ngắm vườn hoa lòng chẳng vui. Mấy tuần đua nhau tiếng vui cười. Tiếng chào tiếng... |
thương lão tượng Tác giả: Ngọc Thạch
Chiều thu rụng, lá bay vàng ngõ trước. Con đăm chiêu ngóng đợi bóng Mẹ về. Mây thả tím khắp trời thu buồn não. Khúc ru trầm man mác lặng chiều quê. Thương lão tượng đứng trong làn gió rét. Cơn mưa mù trùm kín hết thịt... |
a--- vì người là thơ Tác giả: Trinh Cẩm Lệ
VÌ NGƯỜI LÀ THƠ. Vì tôi quá yêu thơ. Nên sợ người đi mất. Để lại tôi trơ vơ. Giữa đường đời tất bật. Dẫu người là liêu trai. Dẫu người là ảo ảnh. Đừng để giọt u hoài. Rơi giữa chiều Thu lạnh. Ngoài trời đang rét... |
cảm thán về cái mặt đời Tác giả: PHẠM KHANG
Em có thể bán rất nhiều thứ. Từ lời hẹn đầu môi. Đến nụ cười giường chiếu. Em có thể bán rất nhiều thứ. Từ câu thơ nồng nàn vô tội. Đến ngày xưa em trong trắng ngây thơ. Và dan dối như con đường son phấn. Đưa em về nơi... |