ngộ vô thường Tác giả: PurpleSky
Muôn chiều gió đổi bụi mù sa. Lặng lẽ thời gian vụt chóng tà. Sáng bữa môi cười vì mới gặp. Trưa ngày dạ khóc bởi liền xa. Bên này lá nhạt vừa buông đổ. Phía nọ chồi xanh đã muốn sà. Phận số con người sinh tử biệt. Đường... |
nợ vô thường Tác giả: GQM
Em trả bao giờ hết nợ nhau. Đời vui đôi phút lắm thương đau. Tình chưa tròn nợ vô thường đó. Biết trả bao nhiêu hết nghẹn ngào. Em trải lòng em con chữ rối. Con đường chân bước cũng hoang mang. Làm... |
nỗi khổ vô thường Tác giả: Diệu Nguyễn
Bỗng thấy thương sao một kiếp người. Đêm ngày nơm nớp chẳng ngừng ngơi. Sinh già bệnh chết luôn rình rập. Oán hờn - ganh ghét lại khắp nơi. Hôm qua còn háo hức cuộc chơi. Ai hay chớp mắt đã xa vời. Bạn bè còn đó, người... |
quán vô thường Tác giả: Lê Huy Trứ
Hạnh phúc ái ân tương phùng đó, ngàn đời thương tiếc nổi luyến thương. Lữ khách vạn dặm quan san đó, biết kẻ Chương Đài vẫn ngóng trông. *. Thuở ấy vườn Xuân Mai rực rỡ, cúc Lan sắc thắm... |
quán vô thường! Tác giả: Diệu Nguyễn
Trăm năm còn nắm xương tàn
Người qua kẻ lại, bàng hoàng gớm ghê
Sinh thời cứ mãi đắm mê
Về ba tất đất, có gì mang theo???
16/3/2016 |
rồi cũng vô thường ai có hay Tác giả: Nguyễn Đăng Tuấn
Ta vỡ buồn ta một bóng cây. Chiều bay, chiều bay bóng hạc gầy. Người hay đời cũng theo từng bước. Còn dấu vết nào hoa lá bay. Ta níu tình ta trong nắm tay. Hương cay, hương cay buổi hôm nay. Người qua chốn cũ hồn... |
say với vô thường Tác giả: Hồng Dương
Cạn chén trăng ngà đến cõi mơ. Trần ai ta bước ngõ bơ vơ. Bồng Lai ngật ngưởng hồn say xỉn. Đổ bóng dòng thơ dạt bến bờ. Nghiêng rót đầy thêm một kiếp này. Vô thường uống cạn đến là say. Men chan vào mộng tình trao... |
sống vô thường Tác giả: Duy Đoàn
Truông hoang rộng đất, mọc nhiều cây,
Cây trồng mọc dại tựa cao ngồng,
Nguồn nước trong vắt xanh biên biếc,
Bầy trẻ nô đùa, truồng đi ngông. |
sự bình thường trong cuộc sống vô thường Tác giả: Đặng Hoàng Vũ
SỰ BÌNH THƯỜNG TRONG CUỘC SỐNG VÔ THƯỜNG. 1) Con người khổ vì không biết “minh định”, doanh nghiệp, tổ chức hay một đất nước trì trệ, yếu kém là do lãnh đạo nơi đó không biết “minh định”. “Minh” tức là sáng, sáng trong... |
tại em gắng... vờ thương Tác giả: Vinh Đặng
"tặng em gái vườn thơ". Thơ năm chữ khù khờ. Câu song thất lơ ngơ lạc lối. Lỡ bước đường ... Có tội nghiệp không ? Khiến đôi lục bát lần chần. Đứng vườn thơ réo gọi chân sáo về. Tứ tuyệt chừ u mê phố mọi. Đỗ quyên dầu... |